Thứ tự sắp xếp nào cho môi trường; bảo vệ và con người?

Cá nhân mình thấy hầu hết mọi người hiện đều cảm thấy bản thân còn đang “bù đầu rối tóc”, phải lo toan cho cuộc sống hằng ngày thì tâm trí đâu thể nghĩ tới việc tham gia các diễn đàn, các tổ chức hoạt động vì môi trường. Và vô hình chung, nó trở thành một lý do hợp tình hợp lý, “dẫn” cộng đồng tin vào những quan điểm: ”Bảo vệ môi trường chỉ là trách nhiệm của Nhà nước, của các cơ quan, tổ chức liên quan”, “Bảo vệ môi trường là phải dùng những phương pháp, những kế hoạch phức tạp”, “Bản thân mình cũng muốn góp phần BVMT nhưng hoàn cảnh không cho phép, chỉ cần tuyên truyền thôi, sẽ có người khác làm” hay “Phải lựa chọn giữa thiên nhiên và con người, nhất định là chúng ta”.



Chúng ta thường biết thiên nhiên và con người là mối quan hệ hợp tác chặt chẽ đôi bên cùng có lợi. Thiên nhiên tặng con người những “món quà vô giá”, những nhiên liệu, những cảnh sắc và đặc biệt là những người bạn luôn đồng hành cùng con người trong suốt chiều dài làm nên lịch sử của nhân loại. Và chúng ta cũng gửi lại thiên nhiên những lần “chữa lành”, trùng tu và tôn tạo. Quả thực là một tình hữu nghị tốt đẹp. Tuy nhiên, chúng ta đã quên đi điều quan trọng nhất, đó là con người cần tới thiên nhiên, nên mới khai thác, rồi “bù đắp” để môi trường phục hồi nhanh chóng và tiếp tục công cuộc này. Còn thiên nhiên, thiếu đi việc chăm sóc của con người, thiên nhiên vẫn có thể tự mình phục hồi. Vậy nên nếu phải lựa chọn giữa con người hay thiên nhiên, có thể ý nghĩa thực sự của câu hỏi là chúng ta lựa chọn thế hệ hiện tại hay tương lai lâu dài của cả nhân loại.

Bảo vệ môi trường thực chất chẳng phải nhiệm vụ bất khả thi. Đơn giản từ việc có ý thức giữ gìn vệ sinh chung, vứt rác đúng nơi quy định, nhặt rác cho đến việc mỗi người tập cách sống xanh hơn, sử dụng tiết kiệm mọi tài nguyên, nguyên liệu thì việc BVMT đã không xa vời tầm với của tất cả mọi người. Chẳng ngẫu nhiên mà khắp nơi bỗng xuất hiện khẩu hiệu :”Bảo vệ môi trường chính là bảo vệ cuộc sống của chúng ta”.

Nhìn lại vấn đề một lần nữa, bản thân mình thấy phát ngôn của chú Ươy có thể trở thành con dao hai lưỡi, khiến những người theo chủ nghĩa cực đoan viện vào cớ này mà tiếp túc khiến những định kiến bên trên ngày càng in sâu tiềm thức cộng đồng, hoặc làm dấy lên đợt sóng dư luận như lần này cũng không phải điều gì quá tiêu cực. Câu nói ấy đã trở thành động cơ để mỗi người tự đặt ra câu hỏi cho bản thân về Môi trường và Con người, để cùng thảo luận với người khác như thế này xem hành động sắp tới của chúng ta sẽ là gì.

Hoàng Anh – Giải nhì cuộc thi GreenTalk